THĂM LẠI TRƯỜNG XƯA
Cập nhật: 05/11/2015
THĂM LẠI TRƯỜNG XƯA
Cô giáo Phan Thị Thanh Tùng
Tôi lại trở về thăm trường xưa
Ký ức xưa tưởng đã xa mờ
Nửa thế kỷ rồi bao mưa nắng
Nào ngờ kỷ niệm rộn lòng đưa
Nhìn trường to đẹp nhớ trường xưa
Mái lá che ngang cột thiếu thừa
Bàn ghế chênh vênh oằn kiến thức
Vẫn rộn trống trường những sớm trưa
Thầy cô mải miết theo bài giảng
Giấy trắng tinh khôi thấm từng lời
Mũ rơm chân đất đầm con chữ
Báo động hầm sâu chẳng nghỉ ngơi
Đường băng quét sạch, nâng én bạc
Tưa máu đôi tay cứu sập hầm
Ruột đau dồn lên từng nhát cuốc
Dưới lớp đất sâu, ai người thân?
Ôi mái trường xưa mến yêu ơi
Khó khăn nuôi dưỡng một lớp ngươig
Sẵn sàng xả thân nơi chiến trận
Đạn bom không thể xóa tình đời
Đứng trước sân trường bao xúc động
Thầy cô xưa còn lại mấy người
Bạn bè cùng lớp lòng mong ngóng
Sao không về được koiwsx bạn ơi?
Tiếng trống thân thương như gọi mời
Mừng vui, xúc động trường yêu ơi
Năm mươi năm không ngừng lớn mạnh
Thành tích như hoa đẹp rạng ngời
Từ đay ra đi bao thế hệ
Mang niềm kiêu hãnh đến muôn nơi
Kim Anh trên miền quê nhỏ bé
Nhưng đầy ắp tình đất tình người
Bình luận: